««++•®•RoYal®®Fa|\/|iLy?•®•++»»
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Viết cho ngày hôm qua...

Go down

Viết cho ngày hôm qua... Empty Viết cho ngày hôm qua...

Bài gửi  CuiBapTienSinh Sat Mar 22, 2008 3:53 am

Ngày hôm qua, ta trượt dài trên con dốc của sự đau đớn, vật vã. Ta tự hỏi tại sao lại để đến nông nỗi này?

Tại sao mọi chuyện cứ ào tới không bao giờ chiều theo ý muốn của ta? Bỗng dưng ta thấy cả thế giới này rời xa ta quá, ta không thuộc về bất kì nơi đâu.

Ngày hôm qua, tâm hồn ta dậy sóng, ta càng cố ghìm nó lại thì nó càng dâng lên mạnh mẽ, ta định tìm về nơi chốn linh thiêng của tâm hồn để mong tìm lại chút bình yên, chút thanh tịnh, chút an lành... Ta không dám tham lam đòi thứ gì cũng tròn trịa, chỉ xin một chút thôi.

Ngày hôm qua, ta nhận ra giá trị của cuộc sống khi rời bỏ thành phố ồn ả và náo nhiệt để về vùng ngoại ô. Ta trở về ngày xưa còn bé khi chạy đua cùng với gió để nâng cánh diều bay cao. Cánh diều của ta không no gió, cứ chập chờn giữa lưng trời rồi bổ nhào xuống đất. Ta mặc kệ, ta đã đi, ta đã chạy, ta đã cười, ta đã thỏa mãn ước mơ được vẫy vùng giữa chốn mênh mông.

Ngày hôm qua, ta ngồi ở bờ sông hướng mắt về phía chân trời. Chân trời đẹp lắm, một màu xanh trong vắt rất đỗi dịu dàng. Nó khiến tâm hồn ta trở nên bình lặng và thanh tịnh. Một màu xanh non tơ ta chưa bao giờ thấy ở trong bất kì bảng màu nào đã vẽ lên nền trời những vệt dài ngút mắt. Vệt màu ấy kéo ta trở về với những rung động mà ta ngỡ như đã đánh mất tự bao giờ.

Ngày hôm qua, ta nói chuyện với những người đã từng đi qua cuộc đời ta. Câu chuyện hình như nhạt nhẽo và vô vị hơn bao giờ hết. Tất cả mọi chuyện đã qua rồi, tâm hồn ta đã trở về cõi bình yên. Ta chưa dám nói rằng nó đã trở về được với trạng thái "chân không" như ta hằng mong đợi nhưng mà dù sao thì nó cũng đã rất đỗi thăng bằng. Như vậy là quá đủ.

Ngày hôm qua, ta trút cạn những chất chứa trong lòng với một người xa lạ. Ta không biết người đó nghĩ về ta như thế nào, nhưng thật sự ta biết ơn người đó vì trong giây phút ấy đã nghe những chuyện ta chưa bao giờ chia sẻ với ai. Ta cũng không hiểu vì sao ta lại làm như vậy nữa…

Ngày hôm qua, chỉ 24 tiếng ngắn ngủi mà ta đã sống hai cuộc đời khác nhau. Vẫn cảm ơn những gì mà cuộc sống mang lại cho ta, dẫu nghiệt ngã, dẫu tàn nhẫn, dẫu đắng cay, dẫu chua chát thế nào thì ta vẫn tin rằng ta sẽ vượt qua được tất cả, ta sẽ lại được nghe trái tim ta thầm thì, con tim đã vui trở lại...
CuiBapTienSinh
CuiBapTienSinh

Tổng số bài gửi : 165
Join date : 22/03/2008
Age : 31
Đến từ : Trai Dat

https://royalfamily.canadian-forum.com/

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết